Quê tôi đó: Vang tiếng gà gọi sáng
Chuông chùa ngân, thức tỉnh làng quê
Mới tinh mơ đã náo nức bộn bề
Hối hả ra đồng cày bừa, cấy hái.
Quê tôi đó: Những con người cần cù, nhẫn nại
Chẳng quản sớm trưa, mưa nắng bão giông
Ngày đêm gắn bó với ruộng đồng
Chăm sóc vun trồng mong màu tốt bội
Quê tôi đó: Xanh tươi vời vợi
Cánh én chao nghiêng, in bóng ngang trời
Những “Nàng tiên nón trắng” xinh tươi
Rạng rỡ nụ cười; cất cao tiếng hát.
Quê tôi đó: Đỏ cành vải ngọt
Tu hú kê lảnh lót gọi hè về
Đàn bò vàng gặm cỏ chân đê
Hoàng hôn buông tím chiều quê êm đềm.
Quê tôi mảnh đất thiêng liêng
Tương lai thị trấn giữa miền trung du
Đạo Đức đó; thật nên thơ
Dâng trào thương nhớ; giấc mơ đã về./.
Đặng Văn Lừu
Đông Đoài - Đạo Đức - Bình Xuyên - Vĩnh Phúc